Em tự nhận mình là một đứa con gái mạnh mẽ
Mạnh mẽ đủ để tự biết chăm sóc bản thân mình
Mạnh mẽ đủ để một mình dắt chiếc xe đi cả đoạn dài để tìm chỗ sửa khi bị hỏng ngang đường
Mạnh mẽ đủ để một mình có thể tự thay chiếc bóng đèn trong phòng khi bị cháy
Mạnh mẽ đủ để tự xoáy chiếc vít vào tường để treo bức tranh
Mạnh mẽ đủ để những buổi chiều cảm thấy chông chênh vẫn một mình đi lang thang trên con đường lạ
Mạnh mẽ để trước mặt người khác em không bao giờ thể hiện với hình tượng yếu đuổi, mít ướt.
Mạnh mẽ đủ để những chiều về gặp cơn mưa rào bất chợt vẫn tự đi về nhà
Mạnh mẽ đủ để một mình đối diện với góc tối của chính căn phòng quen thuộc của mình
Mạnh mẽ đủ để mỗi khi chán ăn, buồn bã vẫn tự động viên mình ráng sức để không nhịn đói, không để bản thân bị ốm
Mạnh mẽ đủ để che giấu sự nhỏ bé, cô đơn cùng cực của bản thân khi có ai đó vô tình làm tổn thương, làm tim mình đau nhói...
Nhưng hơn tất cả, em là một đứa con gái anh à
Và em rất cần một bàn tay ấm, một đôi vai rộng
Dành cho em một khoảnh khắc thôi
Một ánh mắt nhìn em khi những giọt nước mắt kia không kìm được nữa
Một bàn tay gạt đi khóe mi ngấn lệ
Một bờ vai để em tựa vào tìm chốn bình yên
Một bước chân khi em phải độc hành trên đường đời chông gai và bóng đêm dài đằng đẵng
Một bàn tay chìa ra khi em chới với trong bóng đêm mà đôi khi là tự em làm khổ chính mình
Một người để em nghĩ đến mỗi buổi sớm mai và khi chìm vào giấc ngủ
Em vẫn cần có anh, dù ở đâu đó, giây phút nào đó trên thế giới này
Mọi thứ có phủ nhận em
Có nghiệt ngã với em
Có căm ghét và muốn xua đuổi em ra khỏi nơi này
Em vẫn luôn cần anh!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét