Anh à, giữa những hối hả ngoải kia, có đôi khi em tự hỏi "Liệu anh có nghĩ về em"? Anh có giật mình khi thấy bóng dáng ai đó hao hao gần như em? Có ngồi lặng im nghe một bài hát buồn ngày xưa anh luôn không muốn em nghe để lại buồn anh hao? Em biết anh thương em, dù là quá khứ hay hiện tại.
Anh nói: "Với anh, em vẫn là cô bé ngốc nghếch chỉ biết ngặm nhấm nỗi buồn và khóc". Dù em biết, xa anh - hiện tại, em chẳng còn ngây thơ, trong trắng. Nhưng với riêng anh, em vẫn thánh thiện vô cùng.
Em đã từng hỏi: " Nếu một ngày em đi đến một nơi xa lắm, liệu anh có tìm em không"? Em biết câu trả lời. Và điều ấy, sự thật ấy, làm chúng ta đau.
Em im lặng, bởi chắc có lẽ số phận đã vậy rồi. Một ngày nào đó, không có anh, nhưng rồi em sẽ ổn phải không??
0 nhận xét:
Đăng nhận xét