Thật ra từ bỏ hay chia tay là một điều gì đó rất bình yên.. Là sẽ không còn những ngày tháng mơ mộng về một tương lai ấm áp rồi rồi lại xót xa.. chỉ là những mộng mị xa vời thực tế. Là sẽ chỉ đau 1 lần để chợt hiểu thanh thản thật ra là chuỗi ngày ta đã một mình vượt qua sóng gió đầy mạnh mẽ đó.
Nếu đã từng yêu đến quên mình, nếu đã cố gắng đến mệt mỏi rồi.. vậy thì còn gì để đắn đo, để tiếc nuối, để tự mình làm đau mình nữa? Người ta bảo "tình yêu là đấu tranh" nhưng không có nghĩa là ta cứ khờ khạo một mình lao vào cuôc chiến mà chỉ có mình ta là chiến binh.. Đừng.. đừng khiến mình bị thương.. đừng tự làm mình chảy máu. Kẻ còn lại họ sẽ không xót xa đâu..thế giới của họ thật ra bình yên lắm.
Ta yêu người và ta trao đi thứ yêu thương ta có... người quay đi và ta hiểu tới đó là đủ rồi.. Và tương lai ở một nơi rất khác, bên một người rất khác..ta sẽ nhận lại những yêu thương đã từng là vô nghĩa mà ta cho đi.. ta xứng đáng để được hạnh phúc.
Cuộc sống vốn là hành trình yêu và được yêu.. Cứ ước mơ và cố gắng nhưng đủ thông minh để biết có những lối rẽ mà ta cần phải lựa chọn để tiếp tục sống cho trọn vẹn thứ hạnh phúc mà bấy lâu ta tìm kiếm.. Lựa chọn không phải là hướng đi duy nhất mà là hi sinh một điều chưa tốt để có một thứ tốt hơn.. để một kỳ vọng về tương lai hạnh phúc là có thật.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét