Có những ngày chỉ muốn trốn đi đâu đó thật xa. Nắm tay ai cũng được mà một mình cũng chẳng chút phiền hà. Chỉ ước được rong ruổi đâu đó nơi những con đường lạ, để ít ngày sau lại về tiếp tục cuộn tròn trong nỗi cô đơn. Có những ngày điện thoại nằm hờ hững như không. Đến cả tổng đài nó cũng chẳng thèm chiếu cố gửi cho một tin nhắn hỏi thăm. SMS quảng cáo bán sim, nhà đất, bất động sản mọi khi tự nhiên hôm nay cũng im bặt.


Có những ngày gió mùa về rất vội, chỉ muốn co mình giấu nỗi cô đơn vào trong chăn.

Có những ngày, đầu óc rất lăn tăn, ăn cũng chán chứ chưa nói tới chuyện khác

Có những ngày, tự nhiên người cứ thấy khó ở. Chẳng phải đến tháng mà dấm dẳng, bực mình tới lạ. Miệng không buồn mở, nói một tiếng với ai sao quá đỗi khó khăn.

Có những ngày, ôm lấy quả bóng sầu bi để trôi lăn lóc, lang thang từ trang mạng này qua trang mạng khác.

Có những ngày cảm xúc về âm vô cực. Đến cả nỗi buồn cũng theo giá lạnh mà đóng băng.

Có những ngày, mặt lạnh tanh. Chỉ muốn núp cái tôi xấu xí của mình trong căn phòng tối. Như một con vật sợ bước ra ánh sáng, muốn ẩn trốn chỗ nào để không làm đau người cũng như tự làm đau chính mình.

Có những ngày, đầu óc vất vưởng toàn những chuyện không đâu.

Chả muốn thở dài mà sao lòng cứ thão thượt.

Có những ngày ngại lên face kinh khủng. Bởi vào rồi nhìn người, nhìn đời, nhìn thiên hạ dù dối lòng mà vẫn cứ ghen tị mãi chẳng thôi.

Chẳng muốn GATO đâu nhưng không sống thật không được. Thấy chạnh lòng khi nhìn chúng bạn, cỡ tuổi mình mà sắm được xe này, máy kia, lương mấy chục triệu, gửi về nuôi bố mẹ. Ngó lại thân mình có chút thảm hại, nuôi mỗi mình còn chưa xong.

Có những ngày thấy bàn tay tê cóng. Hai tay hết đút túi áo rồi lại xoa xoa cho đỡ lạnh. Nhưng hóa ra nó chỉ giống như hình thức tạm thời. Ngửa mặt nhìn lên trời, muốn cười với ông trời cái cho nó tự nhiên mà sao mắt ươn ướt.


Có những ngày không ai đánh cũng khóc, dù bình thường nước mắt cứ tưởng đã hóa đá chảy ngược vào trong. Hóa ra cái phần yếu đuối, mít ướt ấy vẫn còn.

Có những ngày điện thoại nằm hờ hững như không. Đến cả tổng đài nó cũng chẳng thèm chiếu cố gửi cho một tin nhắn hỏi thăm. SMS quảng cáo bán sim, nhà đất, bất động sản mọi khi tự nhiên hôm nay cũng im bặt.

Lắm lúc, thèm nghe tiếng chuông mà nó cũng ki bo đến lạ. Hay vì trời lạnh, đến chuông điện thoại cũng theo đó đông cứng từ khi nào.

Có những ngày chỉ muốn trốn đi đâu đó thật xa. Nắm tay ai cũng được mà một mình cũng chẳng chút phiền hà. Chỉ ước được rong ruổi đâu đó nơi những con đường lạ, để ít ngày sau lại về tiếp tục cuộn tròn trong nỗi cô đơn.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Báo Phụ nữ - Tạp chí Phụ Nữ Việt Nam Online © 2015. All Rights Reserved. Powered by Blogger
Top Tag: